Biển

Biển mênh mông chập chờn trong khoảng vắng Buông nét hờn trong cái nắng hoàng hôn Cuốn theo bao nỗi khao khát dập dồn Rồi lặng lẽ vơi xa vào ánh nguyệt

Ôi biển đêm! biển của tình khánh kiệt Bấy nhiêu chờ từng ấy độ triền miên Phải chi ta là cơn gió ưu phiền Xin nhẹ khẽ đưa con thuyền xuôi bến

Đời tôi bé ước ao đầy khập khiễng Đến bên tình em quá lớn kiêu sa Phải chi ta là nét dịu trăng ngà Xin rọi mãi nét hoa đầy ước nguyện

Ý Nhiên